Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Mưa tháng tư - April Rain


Nó đã quên. Đã quên.

Những bản nhạc không lời như April Rain là thể loại mà nó thích nghe nhất khi mọi thứ đã đi vào giấc ngủ.

Giai điệu nhẹ, từng nốt nhạc rải đều, da diết, lắng đọng.

Nó thấy đâu có cảm giác buồn từ bên trong, nhưng thật nhẹ. Những xôn xao, những xúc cảm lẫn lộn. Nó không lời, không lời nào có thể diễn tả. Tất cả chỉ là những hình ảnh trong không gian rộng lớn khi nó nhắm mắt lại.

Một không gian rộng lớn đầy gió, nước và lá cây xào xạc. Khung cảnh mà nó nhìn thấy mỗi khi nhắm mắt lại, khung cảnh mà nó ngồi một mình khi đi sâu vào chính mình.

Những cơn mưa bất chợt, những hạt mưa phùn nhẹ của Sài Gòn những ngày này đem đến cho nó những cảm xúc thật lạ. Mát nhẹ, lạnh, và cảm giác mà nó cảm thấy thật thân quen. Một cảm giác bừng tỉnh, nhẹ nhàng như những người bạn thân từ rất lâu nay gặp lại.

Cảm giác khát khao cuộc sống lại trào dâng. Nó biết rằng khả năng nó có hạn, và thế nó lại càng khát khao sống hơn nữa.

Những gì đó vô hình, nhưng vẫn khiến nó có niềm tin mãnh liệt.

Những ánh đèn, mỗi sắc màu khác nhau...




Light and Dark
Sunday, September 26, 2010 at 2:33am

Không có nhận xét nào: