Đã lâu rồi, mình ngủ giác dài như vậy.
Khi tỉnh dậy trời vẫn đang mưa. Một màu trắng và những cơn gió lạnh. Cảm giác nhẹ nhàng và bừng tỉnh đã ngủ quên giờ chợt thức.
Bầu trời nhạt nhòa quá, nhẹ nhàng quá. Mưa, mưa, hãy cứ rơi.
Đã lâu rồi mới ở nhà để dọn dẹp để chuẩn bị cho những điều mới hơn.
Cuộc sống cũng thật lạ, cho con người những giây phút gấp gáp rồi lại cho con người những phút rỗng không để nhìn lại.

Khoảnh khắc bình yên.
- Cọp vằn bông bên hiên cửa
Sau lưng vẫn còn nhiều việc chưa hoàn tất. Nhưng sẽ làm từ từ vậy. Những cuốn sách vẫn còn nằm ngổn ngang. Từng trang từng trang sẽ được lật.
Quên và nhớ... mình đã lại quên nhiều hơn những ký ức sau mỗi giấc ngủ. Những gì trước đó là đúng là sai, đã nhạt nhòa như chưa hề tồn tại.
Tất cả đổi thay từng ngày. Những phút giây lại cứ qua, cứ trôi.
Đôi bàn tay giang ra chỉ để ôm tất cả. Nhắm mắt lại để thấy mình nhỏ bé, nhắm mắt lại để thấy ta ở trong mọi người. Nhắn mắt lại để thấy ta lại được yêu thương.
Tự Không
Sunday, August 1, 2010 at 3:00pm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét