Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

Thứ 6, 24 Tháng 6, 2011

Hi chính tôi,

Một ngày cảm thấy chút buồn, chút nôn nao và cả chút xao động.

Hôm nay là sinh nhật Tiên, cố gắng gửi 1 lời chúc đến email hay điện thoại di động đều không được vì tất cả đã không còn tồn tại và không có người sử dụng.

Thật khó nói... mọi thứ đã xa, dù chỉ còn 1 mong muốn nhỏ như 1 người bạn. Tất cả những gì còn lưu lại từng ngày từng ngày phôi pha, như đống xương trắng rơi rụng và quên lãng dần theo thời gian.

Ôi, bộ não tồi tàn cho những ký ức đã chết. Tất cả rồi chăng chỉ là những khắc khoải và những cảm xúc còn lưu lại?

Lẽ nào tôi vẫn chưa buông được sao?

Không có nhận xét nào: